[Tùy bút] Mưa De0dce647b923e9a7b1cd046d699e22e_42737318.banner12
[Tùy bút] Mưa Top10
Đăng ký
Trang ChínhLatest imagesTìm kiếmĐăng kýĐăng Nhập

Chào mừng các bạn đến với diễn đàn
» Nếu đây là lần đầu tiên bạn tham gia diễn đàn, xin mời bạn xem phần hỏi/đáp để biết cách dùng diễn đàn.
» Để có thể tham gia thảo luận, các bạn phải đăng ký làm thành viên. Bấm vào đây để đăng ký.

Share|

[Tùy bút] Mưa

Tác giảThông điệp
[Tùy bút] Mưa Post_left_top[Tùy bút] Mưa Post_right_top
munz.kut3_q8
Tước hiệuS.Mod


S.Mod

munz.kut3_q8

Status:
Tổng số bài gửi : 25
Points : 94563
Ngày Tham Gia : 20/12/2011
Tuổi : 26
Đến từ : q8
Tổng số bài gửi : 25
Points : 94563
Ngày Tham Gia : 20/12/2011
Tuổi : 26
Đến từ : q8

[Tùy bút] Mưa 2 [Tùy bút] Mưa 1
Bài gửiTiêu đề: [Tùy bút] Mưa [Tùy bút] Mưa I_icon_minitimeWed Jan 04, 2012 11:53 am

munz.kut3_q8 đã nói

[Tùy bút] Mưa Post_t10 [Tùy bút] Mưa Post_t12
Trong trái tim tôi có những giấc mơ màu trắng.


Kết thúc tất cả những tiếng guitar vang vọng thanh thoát sau cơn mưa là nỗi đau khắc khoải, trống rỗng. Những giấc mơ vô định và lạc lõng được chắp vá bởi vô số mảng màu sặc sỡ nhưng khi hòa sắc lại chỉ là một màu trắng tinh khiết và đơn thuần.




Mất đi cô gái ấy, giấc mơ của tôi chỉ còn một màu trắng…


[…]




Hai năm là một khoảng thời gian ngắn của những người yêu nhau, cũng là một nỗi đau dài cho những quá khứ bị chia cắt và những kẻ bị bỏ quên.



Chúng tôi yêu nhau hai năm…
Và là vì yêu nhau nên đó là khoảng thời gian ngắn.




Vô cùng ngắn….





Tôi quen cô gái ấy trong một buổi mưa sớm, dưới mái hiên một ngôi nhà bỏ hoang. Tôi nhớ có lần mình đã ghi vào nhật kí những lời bay bướm về buổi gặp gỡ lãng mạn này, tuy nhiên mọi thứ bị đánh mất, luôn là vào những ngày mưa.


- Anh biết chơi đàn à?


- Không!


- Vậy anh đeo đàn làm kiểng à?


- Ờ! Coi như thế cũng được!


- Em thích nghe tiếng đàn…


- ….




Lần đầu gặp, chúng tôi nói với nhau những câu chuyện vu vơ, không chút ấn tượng. Tôi thích các cô gái tóc đen dài, ánh mắt rất hiền và có những suy nghĩ thật sâu xa (dù tôi luôn cặp với bất cứ cô gái nào mình buông lời tán tỉnh.)…


Cô gái ấy, hoàn toàn không giống với tình yêu của tôi.



Vậy mà chúng tôi yêu nhau.




Chuyện nực cười. Xung quanh tôi là rất nhiều những cô gái xinh đẹp, có mái tóc dài và một ánh mắt thật hiền. Vậy mà tôi yêu cô ấy. Yêu nhiều tới mức không thể diễn tả. Tình yêu thực sự của một kẻ đào hoa…



Tình yêu đầu tiên mà tôi có.


Chúng tôi đã yêu nhau hai năm…..





[…]



- Em xin lỗi! – Cô gái ấy nói với tôi trong một đêm mưa. Âm sắc nhẹ nhàng và bình thản. Tiếng điện thoại rè rè là âm thanh duy nhất còn sót lại trong khoảng không im ắng. Có lẽ sóng điện thoại không được tốt trong những ngày mưa.


Tôi cười, nước mắt lăn dài trên má.



Và chúng tôi chia tay. Chẳng vì gì cả.



Tôi khóc.



Cô ấy cũng khóc, nhưng chỉ là ở trong tim.







Wey, bởi cô ấy đã chọn gia đình thay vì tôi, những tình cảm còn thiêng liêng hơn cả tình yêu, những thứ không bao giờ có thể vứt bỏ. Tôi biết sớm muộn gì cũng có ngày này.

Tôi không trách được, đơn giản là chúng tôi không thể ở cạnh nhau, không vì một lẽ gì…..


…mà vì tất cả.


Màu trắng trong giấc mơ tôi lớn dần, nhuốm cả sang những gam sắc của hiện tại. Tôi rốt cuộc chỉ có hai năm trong mơ…








[…]






- Anh nhớ em.



- Anh nhớ em.



- Anh nhớ em.







..


.




Khoảng thời gian đau đớn nhất khi mất đi mọi thứ của một kẻ đào hoa.
Tôi nói câu đó không biết bao nhiêu lần, tôi đã có lúc van xin cô ấy quay lại, để lại đưa tôi vào trong mơ, và lại nhuộm thắm cả cuộc sống của tôi. Mong ước nhiều lắm, tôi nhớ rất nhiều, tôi khóc rất nhiều, nhưng tôi vẫn không dám nói “Anh yêu em” thêm bất cứ lần nào nữa.



Và cô ấy, cũng vẫn chỉ nói “Tôi nhớ anh!” Chứ không bao giờ nói “Em yêu anh” thêm một lần nào nữa.


Mưa cứ trôi đi như thế, chẳng thèm quay lại. Chẳng thèm khóc, chẳng thèm đau….


Chúng tôi dần thành những người xa lạ, tôi cắt đứt tất cả liên lạc với cô ấy, đốt cháy tất cả những thinh lặng yên ả và hạnh phúc nhỏ nhoi đã từng có cho nhau.

Tôi vẫn thường viết về cô ấy. Đôi khi là một khung nhạc buồn, đôi khi là một vài dòng u uất, hay một bức thư không bao giờ đên tay người nhận…

Và tất cả chỉ để giữ cho giấc mơ có một màu gì đó ngoài sắc trắng dù là những vết rạn nứt trong tim hay đào sâu một lỗ đen vô định sau màu trắng trải dài.




Tôi tìm kiếm sắc của tình yêu…




[…]




…Trong vô vọng….



Và tôi vẫn cứ như thế. Hai năm. Tôi đã đau đớn hai năm.


Nỗi đau đó thấm đẫm trái tim tôi như một thứ acid cháy rát và làm hoại tử trái tim mòn mỏi theo thời gian.


Vì bị bỏ quên, hai năm với tôi là một nỗi đau dài. Rất dài!


Tôi mơ biết bao những ngày nắng….



[…]





Bây giờ, tôi đang thấy mùa thu.






Hà Nội.
14.2.2010







[…]






Mùa thu của tôi trải dài một màu vàng nắng.

Tôi không định nghĩa mùa thu tươi mát, mùa thu với những cơn gió thoảng lay nhẹ nhàng, mùa thu với lặng thinh tẻ nhạt.

Mùa thu của tôi không mang sắc lạnh.

Mùa thu của tôi đậm ánh vàng. Trong mắt tôi, thu luôn vàng lóng lánh, ấm áp và êm dịu. Thu cuốn đi hết mưa ồn ã của hè nhẫn tâm.


Và tôi yêu một người khác.


[Tùy bút] Mưa Post_f12 [Tùy bút] Mưa Post_f10

Về Đầu Trang Go down

[Tùy bút] Mưa

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang

Quick Reply

Trang 1 trong tổng số 1 trang

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
Addfriend :: x~|Tâm Sự|~x :: Tình Yêu-


GMT + 7. Hôm nay: Thu May 09, 2024 11:15 pm.

Powered by phpBB & Version 2.0
Designed by nice two design & andy crush
Forumotion-ripped by vlt

[Tùy bút] Mưa E6719412a09a53c678e45ec2b67d2141_42736711.footer10